Vỏ Cách Nhiệt Tiên Phong – Đầu
Chiếc lồng chụp miệng thú buộc chặt quanh khuôn mặt tù nhân, ngăn chặn kẻ phản nghịch nhe nanh tấn công người khác.
Đêm tối tại Orkron bao phủ bởi những tầng mây dày đặc, vành đai hành tinh lấp lánh bao bọc xung quanh. Những bông tuyết đỏ tím rơi xuống chiếc mũ nặng nề, lặng lẽ lấp đầy các rãnh gỉ sét, che đi những dấu vết ăn mòn bởi thời gian. Cô ấy và cô gái kia ngồi giữa rừng tuyết tùng… hành trình tạm nghỉ trong giây lát.
“Nhìn kìa! Không khí ở Orkron có hương vị của quả mâm xôi.” Những bông tuyết đỏ tím rơi trên sợi đường mềm mại như đám mây, và nhanh chóng tan biến. Vị Khách Vô Danh nhỏ nhắn đến từ Toyro cười nhẹ, rồi lập tức cúi người ôm bụng, cô cười cách diễn đạt của mình – mùi vị không thể nhìn thấy bằng mắt! Sau những tiếng cười, sự yên bình trở nên sắc nhọn như một lưỡi dao, không khí giống như đóng băng trong nháy mắt.
“Frebass, cô vẫn tiếp tục hành trình đi đến tận sâu trong “IX” à?” Câu hỏi đến từ người bạn đồng hành luôn mang theo một thanh kiếm dài. Cô ấy là một đồng đội tốt, nhưng không ai biết cô ấy đến từ đâu.
Vị Khách Vô Danh nhỏ ẩn mình trong chiếc áo lặn nặng nề, im lặng một lúc, sau đó chuyển một cây kẹo marshmallow hơi cháy đen cho đối phương, đôi mắt cô ấy nhắm chặt như cánh buồm đầy khát vọng:
“Tất nhiên rồi, bởi vì tôi muốn đi con đường sâu hơn và xa hơn cả Akivili!”
